“Dẫu không liền tới bến bờ
Cũng đem một chút dại khờ trao nhau”
Khi khép lại những dòng cuối của quyển này bất chợt mình nhớ đến hai câu thơ ấy. Quyển sách này kể lại những câu chuyện tình, bằng kĩ thuật thôi miên hồi quy tác giả đưa những nhân vật này ngược dòng quá khứ, quay lại các kiếp sống trước. Điều đáng kinh ngạc là những người vợ người chồng đã là những linh hồn có sự gắn bó với nhau qua nhiều kiếp sống. Họ tiếp tục gặp nhau để hoàn thiện bài học còn dang dở. Chung quy lại đó là quá trình của nghiệp. Cùng học, cùng trả, tiến hóa về mặt tâm linh đến cấp cao hơn và chấm dứt luân hồi.
Thật ra mình cũng không biết là có hay không luân hồi. Nhưng có những điểm mình thấy rất hợp lí và hay. Quyển sách này cho mình một góc nhìn rất mới. Trước đây mình nghĩ mình không được chọn ba mẹ, hoàn cảnh sống khi sinh ra… sau khi đọc xong thì sách đưa thêm cách nghĩ chúng ta là những linh hồn đã chọn cách tiếp tục tái sinh để học thêm những bài học và giúp linh hồn mình trưởng thành. Cha mẹ là người cần thiết để dạy ta, hoàn cảnh sống hiện tại chính là bài học lớn nhất ta tiếp tục học, người vợ người chồng hiện tại chính là người sẽ đồng hành với ta trong bài học của kiếp này. Nghĩ được như này mình thấy mình nhìn mọi thứ dễ chịu hơn. Thay vì lo lắng, sợ hãi, tiêu cực… thì chấp nhận và cố gắng để vun đắp cho trọn vẹn bài học của chính mình.
Bài học thứ hai chính là thay đổi nguồn năng lượng bên trong mình. Trước đây những cảm xúc, năng lượng của mình rất tệ, từ từ mình thay đổi và giờ thì tốt dần lên. Cách nghĩ cũng đã có rất nhiều chuyển biến. Quá trình này chủ yếu là nhờ việc đọc, nhờ những người quanh mình, và nhờ sự buông bỏ, bạn cần phải đủ dũng cảm để đối mặt và buông bỏ cái độc hại thì mới có thể nâng nguồn năng lượng của mình.
Thứ 3 là bài học về những giấc mơ của chính mình. Mình luôn cảm thấy mình là một linh hồn già cỗi. Trong giấc mơ thường mình sẽ bước vào một không gian bạt ngàn sông nước, mênh mông, ma mị, bí ẩn, đẹp đến rợn người, mình luôn cảm thấy rất gần gũi với sông nước. Mình cũng thường có những giấc mơ khoác trên vai mình áo lính, có những lần mình đụng độ trực diện, sắp bị bắn thì toàn tỉnh giấc. Có những giấc mơ cứ rõ mồn một không thể quên được.
Ngày trước khi nhiều tổn thương mình mới bắt đầu tìm đến dòng này để đọc. Thật sự đọc đã giúp mình nhìn ra rất nhiều. Tuy nhiên trong mình vẫn còn rất nhiều những câu hỏi. Và mình biết khi đến lúc thì mình sẽ tìm được đáp án thích hợp.
Trước đây mình ngại viết về mảng này lắm, nhưng giờ thì mình cứ viết. Bởi biết đâu có bạn sẽ cảm nhận và đồng điệu để đọc những dòng này.
“Trải qua những cuộc bể dâu
Chỉ mong gặp gỡ nói câu thương người”
Cám ơn mọi người đã đọc bài mình. Mến thương
Tác giả review: Tiên Hề